1.
Quan điểm và mục tiêu
Nhận
thức rõ tầm quan trọng của KH&CN và xuất phát từ tình hình
thực tế, cùng với việc tiếp tục khẳng định KH&CN là quốc sách hàng đầu, Hội
nghị Ban Chấp hành Trung ương lần thứ 6 khóa XI đã nhận định “Nhân lực
KH&CN là tài nguyên vô giá của đất nước; trí thức KHCN là nguồn lực đặc biệt
quan trọng trong phát triển kinh tế tri thức”.
Khái niệm nhân lực khoa học và công nghệ
![]() |
Định hướng phát triển nguồn nhân lực KH&CN Việt Nam |
Nghị quyết
Hội nghị Trung ương 6 đã đề ra mục tiêu: "Hình thành đồng bộ đội
ngũ cán bộ KH&CN có trình độ cao, tâm huyết, trung thực, tận tụy. Phát triển
các tổ chức, tập thể KH&CN mạnh, các nhà khoa học đầu ngành. Số cán bộ
KH&CN nghiên cứu và phát triển đạt mức 11 người trên 1 vạn dân; tăng nhanh
số lượng các công trình được công bố quốc tế và số lượng các sáng chế được bảo
hộ trong nước và ở nước ngoài".
Để đạt
được mục tiêu như vậy, giải pháp đầu tiên cần “xây dựng và thực hiện chính
sách đào tạo, bồi dưỡng, trọng dụng, đãi ngộ, tôn vinh đội ngũ cán bộ KHCN; tạo
môi trường thuận lợi, điều kiện vật chất để đội ngũ cán bộ KHCN phát triển bằng
tài năng và hưởng lợi ích xứng đáng với giá trị lao động sáng tạo của mình”.
Lý
thuyết và thực tiễn phát triển ở tất cả các quốc gia trên thế giới cho thấy,
nguồn nhân lực đóng vai trò hết sức quan trọng đối với quá trình tăng trưởng và
phát triển kinh tế. Trong giai đoạn đầu của quá trình phát triển, mô hình tăng
trưởng kinh tế chủ yếu dựa vào tích lũy vốn vật chất. Tuy nhiên, quá trình tăng
trưởng và phát triển kinh tế trong giai đoạn sau sẽ chủ yếu dựa trên cải tiến
công nghệ và phát triển vốn con người hay vốn nhân lực, đặc biệt là nhân lực
cho phát triển KH&CN.
Không
chỉ có vai trò quan trọng đối với tăng trưởng kinh tế, nguồn nhân lực cho phát
triển KH&CN có chất lượng cao còn có ý nghĩa trong việc giải quyết các vấn
đề xã hội, như bất bình đẳng, đói nghèo, các vấn đề về môi trường và sự tiến bộ
về mọi mặt của xã hội. Trong bối cảnh hội nhập kinh tế, khi mà sự cạnh tranh diễn
ra ngày càng gay gắt, nguồn nhân lực đóng vai trò ngày càng quan trọng. Đặc biệt,
trong bối cảnh khả năng phát triển kinh tế theo chiều rộng đã tới mức trần, Việt
Nam đứng trước đòi hỏi phải bằng mọi cách chuyển từ lợi thế so sánh dựa trên
lao động giá rẻ và nhờ cậy vào tài nguyên, môi trường, sáng tạo ra lợi thế cạnh
tranh chủ yếu dựa trên phát huy nguồn lực con người, nguồn nhân sự chất lượng
cao, nắm vững KH&CN.
Tuy
nhiên, chúng ta đang vấp phải 3 trở lực lớn. Đó là, chất lượng còn thấp về nguồn
nhân lực; sự bất cập lớn của kết cấu hạ tầng vật chất kỹ thuật và năng lực quản
lý yếu.
Đảng
và Nhà nước ta có trách nhiệm và chính sách đặc biệt phát triển, trọng dụng và phát
huy tiềm năng sáng tạo của đội ngũ cán bộ KH&CN để KH&CN trở thành lực
lượng sản xuất trực tiếp quan trọng, đưa nước ta cơ bản trở thành nước công
nghiệp theo hướng hiện đại vào năm 2020 và là nước công nghiệp hiện đại vào giữa
thế kỷ 21.
Quan
điểm của Đảng ta về nhân lực KH&CN đã được khẳng định ngay từ những năm đầu
tiên Việt Nam giành được độc lập. Chủ tịch Hồ Chí Minh là tấm gương về trọng dụng
nhân tài khoa học, đặc biệt quan tâm tới việc tạo điều kiện và môi trường làm
việc tốt nhất cho các nhân tài hoạt động khoa học. Theo Người, phát hiện nhân
tài đã khó nhưng việc khó hơn là làm thế nào để đức tài của họ được phát huy
cao nhất trong sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Từ những năm 40-50 của thế
kỷ XX, đã có nhiều nhân tài người Việt, khâm phục lý tưởng, hoài bão và nhân
cách Hồ Chí Minh, đã từ bỏ cuộc sống giàu sang ở nước ngoài, đi theo Người vào
cuộc kháng chiến trường kỳ, gian khổ như Viện sĩ Trần Đại Nghĩa, Tiến sĩ Lương
Định Của, nhà văn hóa Phạm Huy Thông… Nhiều người trong số đó sau này đã đảm nhận
cương vị chủ chốt về các lĩnh vực khoa học, kỹ thuật, văn hóa của đất nước và
được tôn vinh bằng Giải thưởng Hồ Chí Minh ngay từ đợt xét tặng đầu tiên cho những
công trình khoa học xuất sắc của họ cho đất nước.
Tuy
nhiên, trong giai đoạn kinh tế thị trường hiện nay, mặc dù các Nghị quyết của Đảng,
các văn bản pháp luật luôn quan tâm và đề cao vai trò của nhân tài khoa học,
nhưng trên thực tế chúng ta hầu như chưa có chính sách cụ thể nào để thực sự trọng
dụng, sử dụng và tôn vinh cán bộ khoa học. Đã đến lúc phải thay đổi tư duy về
chính sách đãi ngộ và trọng dụng cán bộ KH&CN, phải coi đây là một vấn đề cấp
bách cần được giải quyết kịp thời.
2. Giải
pháp phát triển nguồn nhân lực KH&CN
2.1
Xây dựng quy hoạch phát triển nguồn nhân lực KH&CN
Quy
hoạch phát triển nhân lực KH&CN phải gắn kết chặt chẽ với quy hoạch phát
triển kinh tế - xã hội; đáp ứng nhu cầu phát triển của đất nước tới năm 2020 và
tầm nhìn năm 2030.
Cần
hình thành một mạng lưới tổ chức KH&CN trong các ngành. Xây dựng Quy hoạch
phát triển nhân lực KH&CN trong từng mốc thời gian cụ thể để có kế hoạch
triển khai đào tạo. Thiết lập mối quan hệ ổn định giữa doanh nghiệp - nhà khoa
học, bao gồm mạng lưới chuyên gia, để tìm đầu ra cho các sản phẩm KH&CN.
Huy động các nguồn lực KH&CN thực hiện các sản phẩm quốc gia. Đổi mới việc
tuyên truyền các hoạt động KH&CN để tôn vinh các cá nhân, tập thể điển hình
trong KH&CN và người dân hiểu được tầm quan trọng, những thành tựu của
KH&CN Việt Nam. Phấn đấu trong 10 năm tới, Việt Nam sẽ trở thành một địa chỉ
thường xuyên của các hoạt động sinh hoạt khoa học khu vực và quốc tế.
2.2
Ban hành chính sách phát triển nguồn nhân lực KH&CN
-
Ban hành chính sách đào tạo, bồi dưỡng, trọng dụng, đãi ngộ, tôn vinh đội ngũ
cán bộ KH&CN. Tuyển dụng đội ngũ cán bộ nghiên cứu sinh, thực tập sinh,
chuyên gia KH&CN học tập và làm việc ở trong và ngoài nước, nhất là các
chuyên gia giỏi, chuyên gia đầu đàn trong lĩnh vực nông nghiệp, thủy sản, công
nghệ sinh học, công nghệ thông tin, công nghệ vật liệu mới,... tạo môi trường
thuận lợi, điều kiện vật chất để cán bộ KH&CN phát triển bằng tài năng và
hưởng lợi ích xứng đáng với giá trị lao động sáng tạo của mình. Nâng cao năng lực,
trình độ và phẩm chất của cán bộ quản lý KH&CN ở các ngành, các cấp.
-
Ðổi mới công tác tuyển dụng, bố trí, đánh giá và bổ nhiệm cán bộ KH&CN dựa
trên những giá trị đóng góp nổi bật trong nghiên cứu khoa học và cải tiến kỹ
thuật. Có chính sách tiếp tục sử dụng cán bộ KH&CN trình độ cao đã hết tuổi
lao động có tâm huyết và còn sức khoẻ tham gia vào công tác nghiên cứu khoa học.
-
Tôn vinh, có chính sách đãi ngộ đúng mức các tổ chức, cá nhân đóng góp cho phát
triển sự nghiệp KH&CN, cũng như các tập thể, cá nhân đạt được những kết quả
nổi bật trong nghiên cứu khoa học và công nghệ (như áp dụng nâng lương vượt cấp,
tăng lương trước hạn).
-
Ban hành chính sách ưu đãi nhằm thu hút các chuyên gia, nhà khoa học ở trong và
ngoài nước tham gia hoạt động khoa học và công nghệ
Một
trong những vấn đề các nhà khoa học quan tâm nhất hiện nay, chính là việc thiếu
các chính sách đãi ngộ gắn với chăm lo, bồi dưỡng và sử dụng hiệu quả đội ngũ
trí thức. Không nên quan niệm đãi ngộ giới trí thức giống như các cơ chế, chính
sách với người có công hay đối tượng chính sách.
2.3
Tạo môi trường, điều kiện làm việc tốt nhất cho các nhà khoa học
Trước
khi nghĩ đến đãi ngộ về vật chất, cần tạo môi trường, điều kiện tốt nhất để nhà
khoa học được sáng tạo, cống hiến tài năng, tâm huyết cho đất nước. Trên cơ sở
đó, xây dựng cơ chế chính sách để nhà khoa học được hưởng thành quả từ lao động
sáng tạo, tương xứng với giá trị đóng góp của họ.
Mỗi
năm, Nhà nước đầu tư 2% tổng chi ngân sách cho phát triển KH&CN. Trong đó gần
90% dành cho đầu tư phát triển và chi thường xuyên, chỉ còn lại còn một khoản
kinh phí không lớn cho hoạt động nghiên cứu khoa học và phát triển công nghệ. Nếu
đem phân bổ dàn trải như hiện nay sẽ chỉ thu được những công trình không mấy
giá trị, thậm chí còn bị “xếp vào ngăn kéo”. Cần thấy rằng nhiều năm qua, việc
giao kinh phí nghiên cứu cho các địa phương và các bộ ngành theo kiểu bình
quân, dàn trải và không quản lý được hiệu quả đã dẫn tới tình trạng không đủ
nguồn lực đầu tư lớn cho những công trình nghiên cứu trọng điểm gắn với nhu cầu
thực tiễn, có triển vọng thương mại hóa. Chưa kể cơ chế tài chính chưa phù hợp,
đã có những năm số tiền đầu tư cho nghiên cứu khoa học không thể giải ngân hết.
Vì
vậy, trước hết cần cân đối lại tỷ lệ phân bổ ngân sách, đảm bảo tỷ lệ thích
đáng cho nhiệm vụ nghiên cứu phát triển. Tạo điều kiện cho các nhà khoa học được
chủ động sử dụng nguồn kinh phí này đi đôi với tự chịu trách nhiệm về kết quả
và hiệu quả nghiên cứu, đặc biệt được hưởng lợi chính đáng, hợp pháp từ kết quả
nghiên cứu của họ. Trong chế độ tiền lương, hiện giới viên chức khoa học đang
chịu thiệt thòi là đối tượng làm công ăn lương duy nhất không được hưởng các chế
độ phụ cấp đặc thù (phụ cấp nghề, phụ cấp thâm niên…) giống như viên chức của
ngành giáo dục, y tế hay các lĩnh vực khác.
Tuy
nhiên, tiền lương chỉ là một trong những vấn đề, điều mà các nhà khoa học quan
tâm nhiều hơn là điều kiện, môi trường làm việc, tức là họ phải được tin tưởng
giao nhiệm vụ, được quyền tự do nghiên cứu và được tạo điều kiện làm việc tốt
nhất (như trang thiết bị nghiên cứu hiện đại, phòng thí nghiệm, thư viện, chủ động
trong hợp tác quốc tế, có những đồng nghiệp giỏi cùng chí hướng, được quyền mời
chuyên gia trong nước và quốc tế cùng nghiên cứu...). Và để làm việc trong môi
trường đó, thì họ cần được quyền tự chủ cao về nhân sự và tài chính khi tiến
hành các hoạt động nghiên cứu như thông lệ ở các nước phát triển.
Nhìn
rộng ra các quốc gia khác có thể thấy, bằng việc áp dụng các chính sách ưu đãi
trọng dụng cán bộ KH&CN, nhiều quốc gia đã có bước phát triển thần kỳ trong
KH&CN cũng như kinh tế. Một ví dụ điển hình là Hàn Quốc, từ đầu thập kỷ 60
thế kỷ trước đã quyết tâm thực hiện chính sách mời các nhà khoa học Hàn Quốc
đang làm việc tại nước ngoài về nước làm việc tại Viện Khoa học và Công nghệ
Hàn Quốc (KIST) với chế độ lương cao gấp 3 lần so với các giáo sư trong nước,
kèm theo các chế độ đãi ngộ khác về nhà ở, đầu tư cơ sở vật chất. Kết quả là chỉ
sau 40 năm Viện KIST đã trở thành 1 trong 10 viện hàng đầu thế giới và Hàn Quốc
cũng trở thành quốc gia công nghiệp hóa thành công nhất. Hay như Trung Quốc hiện
nay đang cải cách thế chế hóa khoa học và xây dựng hệ thống nhà nước sáng tạo,
trong đó tập trung hoàn thiện cơ chế phát triển nhân tài, khuyến khích nhà khoa
học tích cực sáng tạo, thu hút các nhà khoa học Hoa kiều về nước làm việc với mức
lương cao không kém mức lương của họ ở các nước phát triển… Nhờ đó, đến nay
Trung Quốc đã đạt tỷ lệ 43 người làm nghiên cứu phát triển/1 vạn dân, trở thành
cường quốc kinh tế thứ hai thế giới.
3. Tổ
chức thực hiện
Trong
các văn kiện, Nghị quyết của Đảng cũng nêu rõ, để phát triển đất nước theo hướng
công nghiệp hóa, hiện đại hóa từ nay đến năm 2020, con người là nhân tố quyết định.
Vấn đề là làm thế nào để con người được đặt ở vị trí trung tâm trong chiến lược
phát triển KH&CN từ nay đến năm 2020.
Trên
thực tế, đến thời điểm hiện tại, Việt Nam chưa có chính sách thỏa đáng để đãi
ngộ và trọng dụng cán bộ khoa học, chưa thu hút được giới trẻ vào ngành khoa học,
đồng nghĩa với việc các cơ quan nghiên cứu không tuyển dụng được người tài. Như
vậy, chỉ một vài năm nữa, nếu không có giải pháp hữu hiệu Việt Nam sẽ thiếu hụt
trầm trọng đội ngũ cán bộ khoa học trẻ có trình độ, đồng thời xảy ra tình trạng
“chảy máu chất xám” từ khu vực nhà nước ra doanh nghiệp, ra nước ngoài…
Vấn
đề tiếp theo là thời gian từ nay đến 2020 còn rất ngắn, trong khi mục tiêu trở
thành một nước công nghiệp theo hướng hiện đại đòi hỏi phải triển khai thành
công các chương trình quốc gia về phát triển KH&CN với nhiệm vụ rất nặng nề.
Nếu như không kịp thời có chính sách đãi ngộ và trọng dụng nhân tài mang tính đột
phá thì không thể có những nhà khoa học đầu ngành, những tập thể khoa học mạnh
và chúng ta không thể đạt được mục tiêu của Chiến lược phát triển kinh tế xã hội
đến năm 2020, sản phẩm công nghệ cao và sản phẩm ứng dụng công nghệ cao chiếm
40% giá trị sản xuất công nghiệp, trở thành đất nước có nền KH&CN đạt trình
độ những nước dẫn đầu khối ASEAN…
Nhận
thức rõ tầm quan trọng của KH&CN và xuất phát từ tình hình thực tế, vừa qua
Ban chấp hành Trung ương Đảng đã ban hành Nghị quyết số 20 ngày 1/11/2012 về phát
triển KH&CN phục vụ sự nghiệp công nghiệp hóa, hiện đại hóa đất nước trong
điều kiện kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa và hội nhập quốc tế.
Nghị quyết có những nội dung quan trọng liên quan đến phát triển đội ngũ trí thức:
Thứ
nhất, cần “xây dựng và thực hiện chính sách đào tạo, bồi dưỡng, trọng dụng, đãi
ngộ, tôn vinh đội ngũ cán bộ KH&CN; tạo môi trường thuận lợi, điều kiện vật
chất để đội ngũ cán bộ KH&CN phát triển bằng tài năng và hưởng lợi ích xứng
đáng với giá trị lao động sáng tạo của mình”.
Thứ
hai, “có chính sách trọng dụng đặc biệt đối với cán bộ KH&CN đầu ngành, cán
bộ KH&CN được giao nhiệm vụ chủ trì các nhiệm vụ quan trọng của quốc gia,
cán bộ KH&CN trẻ tài năng” (mức lương, nhà ở, bổ nhiệm, giao quyền hạn, chế
độ tự chủ tài chính…).
Thứ
ba, phải “đổi mới công tác tuyển dụng, bố trí, đánh giá và bổ nhiệm cán bộ
KH&CN. Có chính sách tiếp tục sử dụng cán bộ KH&CN trình độ cao đã hết
tuổi lao động”. Đồng thời tăng cường bảo vệ quyền lợi và lợi ích chính đáng của
tác giả các công trình KH&CN, “hoàn thiện hệ thống chức danh, chức vụ
KH&CN. Cải tiến hệ thống giải thưởng KH&CN quốc gia, danh hiệu vinh dự
nhà nước cho cán bộ KH&CN ”.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét